таибьникъ
Jump to navigation
Jump to search
Old Church Slavonic[edit]
Noun[edit]
таибьникъ • (taibĭnikŭ) m
Declension[edit]
Declension of таибьникъ (o-stem)
singular | dual | plural | |
---|---|---|---|
nominative | таибьникъ taibĭnikŭ |
таибьника taibĭnika |
таибьници taibĭnici |
genitive | таибьника taibĭnika |
таибьникоу taibĭniku |
таибьникъ taibĭnikŭ |
dative | таибьникоу, таибьникови taibĭniku, taibĭnikovi |
таибьникома taibĭnikoma |
таибьникомъ taibĭnikomŭ |
accusative | таибьникъ, таибьника taibĭnikŭ, taibĭnika |
таибьника taibĭnika |
таибьникꙑ taibĭniky |
instrumental | таибьникомъ taibĭnikomŭ |
таибьникома taibĭnikoma |
таибьникꙑ taibĭniky |
locative | таибьницѣ taibĭnicě |
таибьникоу taibĭniku |
таибьницѣхъ taibĭnicěxŭ |
vocative | таибьниче taibĭniče |
таибьника taibĭnika |
таибьници taibĭnici |
References[edit]
- Старославянский словарь (по рукописям X-XI веков), Русский язык, Москва 1994