билгич
Jump to navigation
Jump to search
Kyrgyz[edit]
Etymology[edit]
From билүү (bilüü, “to know”) + -гич (-giç).
Pronunciation[edit]
Noun[edit]
билгич • (bilgiç) (definite билгичи, plural билгичтер)
Declension[edit]
Declension of билгич
singular (жекелик) |
plural (көптөгөн) | |
---|---|---|
nominative (атооч) | билгич bilgiç |
билгичтер bilgiçter |
genitive (илик) | билгичтин bilgiçtin |
билгичтердин bilgiçterdin |
dative (барыш) | билгичке bilgiçke |
билгичтерге bilgiçterge |
accusative (табыш) | билгичти bilgiçti |
билгичтерди bilgiçterdi |
locative (жатыш) | билгичте bilgiçte |
билгичтерде bilgiçterde |
ablative (чыгыш) | билгичтен bilgiçten |
билгичтерден bilgiçterden |
possessive forms | ||
first-person singular (менин) | ||
nominative | билгичим bilgiçim |
билгичтерим bilgiçterim |
genitive | билгичимдин bilgiçimdin |
билгичтеримдин bilgiçterimdin |
dative | билгичиме bilgiçime |
билгичтериме bilgiçterime |
accusative | билгичимди bilgiçimdi |
билгичтеримди bilgiçterimdi |
locative | билгичимде bilgiçimde |
билгичтеримде bilgiçterimde |
ablative | билгичимден bilgiçimden |
билгичтеримден bilgiçterimden |
second-person singular informal (сенин) | ||
nominative | билгичиң bilgiçiŋ |
билгичтериң bilgiçteriŋ |
genitive | билгичиңдин bilgiçiŋdin |
билгичтериңдин bilgiçteriŋdin |
dative | билгичиңе bilgiçiŋe |
билгичтериңе bilgiçteriŋe |
accusative | билгичиңди bilgiçiŋdi |
билгичтериңди bilgiçteriŋdi |
locative | билгичиңде bilgiçiŋde |
билгичтериңде bilgiçteriŋde |
ablative | билгичиңден bilgiçiŋden |
билгичтериңден bilgiçteriŋden |
second-person singular formal (сиздин) | ||
nominative | билгичиңиз bilgiçiŋiz |
билгичтериңиз bilgiçteriŋiz |
genitive | билгичиңиздин bilgiçiŋizdin |
билгичтериңиздин bilgiçteriŋizdin |
dative | билгичиңизге bilgiçiŋizge |
билгичтериңизге bilgiçteriŋizge |
accusative | билгичиңизди bilgiçiŋizdi |
билгичтериңизди bilgiçteriŋizdi |
locative | билгичиңизде bilgiçiŋizde |
билгичтериңизде bilgiçteriŋizde |
ablative | билгичиңизден bilgiçiŋizden |
билгичтериңизден bilgiçteriŋizden |